
Nhân kỷ niệm 4
năm ngày thành lập trang văn học nghệ thuật Đât Đứng, ban quản trị DatDung.Com
đã ra mắt tuyển thơ Đất Đứng 3, qua sự sàn lọc của ban tuyển chọn gồm có nhà
văn La Ngạc Thụy, nhà thơ Vũ Miên Thảo và nhà thơ Vĩnh Thuyên đã tập hợp 207
tác phẩm tiêu biểu từ những bài thơ tâm đắc của 35 tác giả.
Tuyển thơ có hình thức
trình bày đẹp mắt và nội dung phong phú, lung linh một rừng văn chương với ngàn
hoa tươi đẹp sắc màu.
Văn Nghệ Quảng Trị xin chọn theo chủ quan của mình mỗi tác giả một vài câu thơ
để kết thành một lẳng hoa tươi đẹp chào mừng sự thành công của Ban quản Trị và
anh chị em thi hữu DatDung.Com.
Trang đầu của tuyển tập là bài của nhà thơ
Kha ly Chàm, tác giả đã nhìn ra dị bản của mình sau cơn đam mê và chợt tỉnh:
Ai
đứng khóc mắt nhìn man dại quá
Chợt tỉnh hồn - dị bản của ta ơi!
(Đam mê&Dị bản)
Tác giả thứ hai Nguyễn Trung Cấp thì nước và trăng và em lồng vào nhau nơi bến
Ninh Kiều tuyệt đẹp:
Em
hẹn trăng lên lồng bóng nước
Em cũng lồng bóng nhỏ dưới trăng xiêu
(Bến Ninh Kiều)
Nhà thơ Hàm Chương thỏa lòng với cái vận may mà không mấy ai dễ chi có được ở
đời:
Cũng
may cùng bước còn tri kỷ
Chẳng uổng nhân sinh một kiếp người
(Cũng may)
Hoa Tím tâm sự mình thường lặng lẽ bên góc thơ, để rồi bên góc thơ nàng trách
móc một người, và lời trách móc nầy sẽ làm cho ai đó chắc ân hận một đời:
Ví
mà ai đó cứ chờ
Đợi em khôn lớn thì giờ
đâu xa
(Lỡ phận)
Với nhà thơ Kim Sơn Giang, tình là giọt, là tơ, là hương, là bóng:
Giọt tình rơi đọng trước thềm
Tơ
tình lấp lánh buộc êm cõi lòng
Hương
tình len giấc mơ hồng
Bóng tình thấp thoáng giữa dòng mơ sa!
(Tình)
Trần Thị Quỳnh Hoa, một nhà thơ bác sĩ với bài thơ có 10 chữ nghiêng không làm
cho cuộc đời chao đảo mà đem lại vô vàn hạnh phúc với hai câu cuối như sau:
Mắt
nghiêng tìm bóng hình ai
Đầu
nghiêng tìm một bờ vai ân tình
(Nghiêng)
Nhà thơ Thái Lệ Hoà, út nữ trong một gia đình toàn thi sĩ nên phong cách thơ
chỉnh chu và đường bệ vô cùng:
Đời
không tình ái, đời vô vị
Rượu
thiếu men tình rượu nhạt hơi
(Lỡ làng)
Với hai câu thơ bình dị, nhà thơ Vũ Thiện Khái đã tôn vinh được tình yêu, phẩm
chất người nữ của mình:
Vai
gầy gánh gồng vất vả
Bếp
lạnh hồn em giữ lửa
(Dặm
về)
“Bếp
lạnh hồn em giữ lửa” là một câu thơ như viên ngọc quý trong thơ.
Nhà thơ nữ Nguyễn Xuân Khanh với bài thơ xóm Cà Na vẽ ra một bức
tranh thanh bình tuyệt đẹp:
Dưới
gốc Ca Na nhặt trái chín thơm lừng
Lời
hẹn thề-cành lá cũng rưng rưng
Cây
đỏ lá như chị chờ ai mắt đỏ.
( Xóm Cà Na)
Cõi mộng của nhà thơ Nghiêm Khánh lãng mạn trên cái trăng nước bình thường. Đó
là sông núi mà tổ tiên ươm mầm yêu thương để lại:
Mênh
mang sông núi ngàn năm
Tổ tiên mầu nhiệm ươm mầm yêu thương
( Cõi mộng)
Nhà thơ Hoàng Tuấn Kiệt với bài “Tây Ninh, thu nồng nàn”thật vô
cùng nồng nàn làm cho dẫu ai chưa biết Tây Ninh vẫn thấy nhớ tây Ninh:
Dìu
dịu nắng hây hây sắc phố
Du
dương lá hát ngẫn ngơ hồn
(
Tây Ninh, thu nồng nàn)
Nhà thơ nữ Đàm Lan hẹn yêu trong những chiều mà ánh sáng cũng ngân lên thành
giai điệu:
Những
bóng hoàng hôn xuống vội
Ngân lên giai điệu lòng mình
(Yêu nhé, hẹn ngày)
Nhà thơ nữ Hoa Lý với những bài Đường thi và lục bát khuôn mẫu vô cùng:
Chạnh
lòng tiếng dế tỉ tê
Tưởng
như tiếng của anh về gọi em
( Về thăm trường cũ)
Nhà thơ Kha Tiệm Ly với “Bài phú tặng vợ”, “Trường Sa tâm
thư phú”, và “ Hoàng Sa tiếu ngạo phú” vô cùng độc
đáo, phải đọc toàn bài mới thấy cái hay của nó, không thể trích ra đây câu nào
trong cái toàn thể lý thú kia.
Nhà thơ Thanh Liêm đau đáu với hình tượng thể hiện tình yêu quê hương quá đẹp:
Như
cau xanh nọc trầu vàng quyện mãi
Đợi người về thời
gian phủ rêu xanh
( Lời tự tình cùng quê)
Và nhà thơ Thái Quốc Mưu với chùm thơ tứ tuyệt mà mỗi 4 câu là một điều suy
nghiệm sâu xa:
Những
gì ta thấy hiện nay
Ngỡ là hiện thực
lại là như không
Những gì cứ tưởng như không
Lại là hiện thực trong vòng tử sinh
(
Thực, không)
Tình bạn trong thơ Nguyễn Quốc Nam
vô cùng đậm nét và hình ảnh bạn trong thơ Nguyễn Quốc Nam cũng đầy vẽ
triết nhân:
Bạn
vẫn như là một triết nhân
Trầm tư ngồi nắm cõi dương
trần
(Lần trở lại thăm bạn)
Nhà thơ Thanh Nhàn đem tâm hồn và cả báu vật của mình tặng hết cho em để chỉ
gởi theo em một lời nhắn nhủ mà thôi:
Một mai em bước theo chồng
Đừng
quên anh nhé quạt nồng tặng em
( Tặng em chiếc quạt trầm hương)
Lục bát đi suốt cuộc đời nhà thơ Phú Nhuận là giấc nồng, là tim vui, là bầu
trời màu xanh, là những thăng hoa và hạnh phúc:
Đường
trần vạn nẽo xa xôi
Câu thơ lục bát cùng tôi đồng
hành
(Lục
bát đời tôi)
Với nhà thơ Minh Phương cơn mưa không đem lại nỗi buồn mà cơn mưa đem đến tình
yêu như mùa xuân đã tới:
Tình
thăng hoa từ cơn mưa đông lạnh
Tạnh mưa rồi xuân lại tới …với anh
(Mưa)
Nhà thơ Vũ Mạnh Quang tìm em xứ Huế và với hai câu thơ mà nói được cái cô liêu
đầy mộng đầy mơ, đầy hương đầy nhớ của đất thần kinh:
Hỏi sen hương ngát trong tim
Mà xa thăm thẳm bóng hình em ơi!
(Tìm
em)
Đào Thái Sơn với những câu thơ mang đầy âm điệu thâm trầm và khắc khỏi suy tư:
Nỗi bi thống vùi theo năm tháng đổ
Lệ ngập ngừng trong máu
cỏ hồn cây
(Tồn
sinh lời tháp gọi)
Nhà thơ Trúc Thanh Tâm với chùm lục bát, tình yêu trãi rộng trên từng địa danh,
trên phong cảnh và trên con người trong đó có em:
Từ ta nhận áo đăng trình
Và em biết khóc, ngày
xanh môi cười
(Và em biết khóc)
Nhà thơ Phạm Bá Thái Tâm với bài thơ có đầu đề là “Thả” thanh thoát, ý vị và
cuối cùng:
Gập
gềnh muôn dặm nẽo xa
Thương em anh thả…ơi à…lời ru!
(Thả)
Và nhà thơ nữ Ngọc Tình với bài thơ “ Muốn lên Khau vai” thấm đẩm nước mắt và
bài thơ khác mong một tiếng cười đến 40 năm:
Bốn mươi năm ấy là đâu?
Một mùa nước nổi trắng màu mênh
mông
(Mong một tiếng cười)
Nhà thơ Châu Thạch có một lời khuyên kỳ lạ, cả thế giới hãy đi xin và đi xin từ
tốn:
Đến từng nhà xin chớ gõ tay
nhanh
Cứ từ tốn như ngày xưa Chúa gõ
(Lời
khuyên kỳ dị)
Nhà thơ Phạm Ngọc Thái với những lời thơ trầm buồn mang chiều sâu thăm thẳm và
ánh lên từ đó nhiều vẽ đẹp như mơ:
Đôi mắt
em đong những áng mây
Người đàn bà trắng!
(Người
đàn bà trắng)
Nhà thơ Vũ Miên Thảo mượt mà trong mỗi câu thơ và mỗi bài thơ là một lẳng hoa
thơm lừng mùi hương thanh nhã:
Mùa lâm bồn khai nhụy rét
non tơ
Trời vẫn nắng sao nghe hồn ơn ớn lạnh
( Chờ bao la xanh)
Nhà thơ Lê Văn Thật với bài thơ Tình Quê là tiếng lòng của chính anh, đồng thời
nói hộ giùm tiếng lòng của nhiều nhà thơ khác:
Cao hứng hát, bằng cả trái tim
nghệ thuật
Dâng cho đời hương sắc
Luyến láy gọi hồn người Việt
thiết tha
(Tình
Quê)
Nhà thơ Lê văn Thuận thì niềm hy vọng bừng sáng mỗi ban mai:
Trằn trọc suy tư thao thức mỗi đêm dài
Cho nắng hồng bừng sáng mỗi ban mai
( Ký ức một dòng sông)
Nhà thơ Vĩnh Thuyên với rất nhiều cảm xúc chứa trong thơ, và từng câu thơ ngân
nga phát ra từ tâm hồn lãng tử:
Có gã khờ lang thang thành
phố
Vác nỗi buồn đi tặng người dưng
(Mưa chiều)
Nhà thơ La ngạc Thụy với bài thơ “Ngỡ” hửng hờ mà thi vị biết bao:
Ngỡ đời như nỗi tình cờ
Ngỡ tình như nỗi bất ngờ trong
tôi
Ngỡ em còn đó bên đời
Ngỡ anh giữ mãi những lời thủy chung
(Ngỡ)
Nhà thơ Phieuvan_ThlangDu với bài thơ “Vấp” là cái vấp của con người, của cuộc
đời và của cả thiên nhiên nhưng vô tình ta lại vấp chính ta là điều trăn trở
nhất:
Tim rộn nhịp vấp mạch đời
băng giá
Bởi vô
tình ta lại vấp chính ta
(Vấp)
Nhà thơ Nguyễn Sơn Thủy bỏ lại một đôi vai thon nơi xứ Lạng một đầu mùa đông và
có lẽ làm cho biết bao người nuối tiếc khi đọc bài thơ:
Chợ biên ai ngóng ai chờ
Người đi bỏ lại
một bờ vai thon
(Xứ lạng đầu đông)
Cuối cùng là nhà thơ nữ Sơn Trâm phác họa hình ảnh của thầy thành ra hình ảnh
của anh vô cùng tình tứ:
Trách con chữ kia sao khéo
sắp vần
để
tiếng “ anh”
ngập
ngừng cuối mắt!
( Phác họa…anh)
Văn Nghệ Quảng Trị thành thật cảm ơn sách tặng của Ban quản trị Đất Đứng, cảm
ơn các nhà thơ với những sáng tác tâm đắc và xin giới thiệu cùng quý bạn đọc
tuyển tập thơ Đất Đứng 3, một tuyển thơ cung cấp cho ta nhiều bài thơ hay rất
nên thưởng thức. Trân trọng .
Nguồn Văn nghệ Quảng
Trị
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Cám ơn bạn đã thảo luận!